Người chơi chuyền hôm xưa

Người chơi chuyền hôm xưa
Bao lần ngơ ngác nơi ngõ xưa Gắng tìm kỷ niệm của ngày qua chỉ thấy nắng tràn nơi ngõ vắng Vắng cả bóng mát bởi hàng tre. Ồn ào trưa hè những tiếng ve

(Ảnh: Lan Phương)



NGƯỜI CHƠI CHUYỀN HÔM XƯA

(Nguyễn Như Thạnh)


Bao lần ngơ ngác nơi ngõ xưa

Gắng tìm kỷ niệm của ngày qua 

Chỉ thấy nắng tràn nơi ngõ vắng

Vắng cả bóng mát bởi hàng tre.

 

Ồn ào trưa hè những tiếng ve

Tâm tư ký ức bỗng ùa về

Dáng xinh bé nhỏ như đây đó

Nụ cười bẽn lẽn tay nắm que.

 

Chuyền một chuyền đôi trong đam mê

Thoăn thoắt đôi tay mắt đu đưa

Tuổi thơ hồn thơ lòng trinh trắng

Hình mãi trong tôi tới tận giờ.

 

Người đã rời quê chẳng thấy về

Ngõ vắng vắng cả bóng mát che

Thời gian xóa mờ bao cảnh cũ

Còn chăng lưu giữ dáng hình ai.

 

Nếu một ngày kia người trở lại

Que chuyền tôi vót cả ngàn que

Nâng giữ tình em trong kỷ niệm

Nguyện làm bóng mát thay hàng tre.