Người đến từ hôm qua

Người đến từ hôm qua
Em là người đến từ hôm qua Nụ cười hồn nhiên trong trẻo quá Ta như tắm trong mát lành cơn mưa mùa hạ Trong rạo rực nồng nàn hoa lá mùa xuân.


Em là người đến từ hôm qua

Nụ cười hồn nhiên trong trẻo quá

Ta như tắm trong mát lành cơn mưa mùa hạ

Trong rạo rực nồng nàn hoa lá mùa xuân.


Ta tan vào ánh mắt trong ngần

Để biết được cả trời xuân đang bối rối

Để biết được ta là người có lỗi

Trước những an bình, tịnh khiết là em.


Nỗi nhớ nào em vừa mới nhắc tên...

Em thánh thiện mà ta thì nông nổi

Ba vạn sáu ngàn ngày quẩn quanh giữa vòng đời sáng, tối

May mắn cuối cùng, ta đã gặp lại em.


Người đến từ hôm qua, từ quê cũ xa xăm

Người có lúm tiền tinh khôi trong trắng

Nhắc ta nhớ về chốn xưa cao, xa lắm

Nơi các sinh linh đang đau đáu ngóng ta về.


Cảm ơn người giúp ta thoát cơn mê

Bài đã thi xong, ta không còn lạc bước

Ta đã là ta khi nhớ lời thệ ước

Cùng chúng Thần thăng lên, ta nhẹ gót quay về....


Trần Huyền Tâm