Người gỡ hoa cỏ may

Người gỡ hoa cỏ may
Lối hôm nay hoa cỏ phủ kín dày Người về tìm kỷ niệm thuở thơ ngây Gót chân trần khua lần nơi lối cũ Năm tháng trôi cát bụi phủ kín đầy.

(Ảnh: Trần Bảo Toàn)


NGƯỜI GỠ HOA CỎ MAY

(Nguyễn Như Thạnh)



Lối hôm nay hoa cỏ phủ kín dày

Người về tìm kỷ niệm thuở thơ ngây

Gót chân trần khua lần nơi lối cũ

Năm tháng trôi cát bụi phủ kín đầy.


Tuổi mười lăm cặp ba lá em cài

Mái tóc quá vai suôn dày óng ả

Em xinh tươi như nụ hoa chớm nở

Hồn ngây thơ trong trắng tựa mây trời.


Một hôm nào cặp ba lá chợt rơi

Lúc ham vui chơi trò cùng chúng bạn

Mải mê tìm nơi lối vừa đùa chạy

Áo quần em đầy dính hoa cỏ may.


Chợt bên mình nhẹ nhàng một dáng ai

Ngồi giúp nhau chung tay gỡ hoa cỏ

Tiếng thì thầm tựa như lời của gió

Hoa thật nhiều mình gỡ hộ cho mau.


Một chiều hè có đôi trẻ bên nhau

Hai mái đầu đậm xanh màu tươi trẻ

Hai tâm hồn âm thầm và lặng lẽ

Tay luôn tay mau gỡ hoa cỏ may...


Ngày vào đời người đi rồi đi mãi

Lối khi xưa không thấy dấu chân về

Người chẳng biết có người thầm yêu nhớ

Khi tuổi xuân ôm ấp những mộng mơ.


Đã bao chiều dáng kiều nữ ngẩn ngơ

Nơi bãi cỏ ngó phương trời xa lắm

Chỉ thấy áng mây chiều sẫm đậm

Nắng hoàng hôn chói khuất cánh chim trời.


Người lại về chốn cũ của một thời

Chỗ khi xưa nay phủ dầy lau lách

Bãi cỏ may nay chẳng còn dấu vết

Người phương nào đâu biết tình đậm sâu.