Người hát rong

Người hát rong
Tôi đi tìm người hát rong Nơi bến xe chiều hôm ấy Những câu ca hay đến vậy Nghe sao buồn đến nao lòng Nhà anh cách một cánh đồng

 

Tôi đi tìm người hát rong

Nơi bến xe chiều hôm ấy

Những câu ca hay đến vậy

Nghe sao buồn đến nao lòng

Nhà anh cách một cánh đồng

Mắt mờ khi cưa phế liệu

Tuổi cao, mắt mờ chân yếu

Bạn với cây đàn hát rong

(Ba đồng một mớ trầu không

Người đi cuối mùa xa mãi 

Cho tôi ôm đàn trở lại 

Thuyền kia bỏ bến theo chồng

Người xa có một cánh đồng

Hoàng hôn rơi buồn ngõ nhỏ

Tiếng đàn âm vang trong gió

Hỏi người có nhớ người không)

Phố dài trải tới mênh mông

Chuyện đời anh sao buồn thế

Bên đường hát rong tự kể

Ba đồng một mớ trầu không

Phố dài tím tới mênh mông

Bằng lăng, cây đàn , chiếc ghế

Phận người sao người khổ thế

Ba đồng một mớ trầu không

 

Lương Duyên Thắng