Người về quê

Người về quê
Con ở xa xôi về thăm quê Tìm về mái ấm một thủa xưa Cứ muốn ngã trong vòng tay mẹ Bên Người con mãi vẫn trẻ thơ. Nhịp võng đu đưa theo tiếng ru Tình mẹ mênh mông không bến bờ

 
(Ảnh: Trần Bảo Toàn)

Con ở xa xôi về thăm quê

Tìm về mái ấm một thủa xưa

Cứ muốn ngã trong vòng tay mẹ

Bên Người con mãi vẫn trẻ thơ.

 

Nhịp võng đu đưa theo tiếng ru

Tình mẹ mênh mông không bến bờ

Vắt thân cho con dòng sữa ngọt

Quên mình vất vả với nắng mưa.

 

Tình thương dành cả bầy con thơ

Bát cơm manh áo cả đời lo

Nhường cả con yêu màu tóc biếc

Giữ mỗi nụ cười thuở ban sơ.

 

Con đã về đây trong vòng tay

Khô gầy gân guốc, xót xa thay

Nếp nhăn thêm dày theo năm tháng

Nụ cười âu yếm xưa vẫn đây.

 

Lặng lẽ hôn lên vầng trán gầy

Chứa chan đôi mắt lệ tuôn đầy

Nghĩ tới hôm mai lòng nấc nghẹn

Lại phải xa Người rời vòng tay.


Nguyễn Như Thạnh