Nhà

Nhà
Được xây bằng những mảnh chiều Em Nơi hoàng hôn buông rèm mỗi tối Nơi ta trở về từ những nẻo đường xa mỏi Hành lý chất đầy những chiếc giỏ thời gian.


Được xây bằng những mảnh chiều Em

Nơi hoàng hôn buông rèm mỗi tối

Nơi ta trở về từ những nẻo đường xa mỏi

Hành lý chất đầy những chiếc giỏ thời gian. 


Nơi em mang về từ đồng nội ngát hương

Những đoá hoa toả sáng chiếc bình ban mai trong suốt

Anh lắng nghe tiếng thẳm trầm của đất

Tiếng thảo nguyên miên man cỏ xanh


Nơi làn khói chiều ngập ngừng không muốn bay nhanh

Ô cửa sáng đèn giữa mênh mông tuyết

Em rót cho anh nồng nàn ánh mắt em trong ly rượu vang tinh khiết

Vị tình yêu ngọt chát trên môi


Anh hãy sưởi bàn tay bên bếp lửa Em

Và ngả xuống đệm cỏ khô thơm ngát

Những nỗi buồn sẽ ngủ yên, sẽ chỉ còn thao thức

Tiếng tình yêu xôn xao...


Đam mê anh và khát khao em

Nhà của mình xây bằng long lanh kỷ niệm

Nơi khái niệm thời gian không hiện diện

Nơi tình yêu về ở trong nhau. 


Bùi Thanh Huyền