Nhân tình thế thái thời mạt kiếp

Nhân tình thế thái thời mạt kiếp
Cha mẹ sinh đàn con thơ dại Nuôi lớn khôn, giỏi gái tài trai Rừng cây hy vọng tương lai Hoa thơm trái ngọt mai này tuổi cao Giấc mộng thực, ai hay mơ hão

(Ảnh: Trần Bảo Toàn)


NHÂN TÌNH THẾ THÁI 

THỜI MẠT KIẾP

(Nguyễn Quốc Văn)

 


Cha mẹ sinh đàn con thơ dại

Nuôi lớn khôn, giỏi gái tài trai

Rừng cây hy vọng tương lai 

Hoa thơm trái ngọt mai này tuổi cao

 

Giấc mộng thực, ai hay mơ hão

Khi nhà thêm dâu rể, cháu con

Kẻ bần tiện, người khát tiền

Cha già mẹ yếu anh em đẩy đùn

 

Cha khuất núi, anh em dáo dác

Mẹ về non, cháu chắt lìa đàn

Gia đình ngỡ hợp mà tan

Năm đôi đám giỗ dễ thành khó khăn

 

Miệng hiếu thuận, lòng không hòa thuận 

Nâng đỡ nhau, cãi chẳng nhờ nhau

Thoát nghèo, rút ván qua cầu 

So đo cá đối bằng đầu, thấp cao

 

Không nhớ lúc chia nhau rau cháo

Đã quên ngày áo vá quần nâu

Mái nhà dột nóc từ đâu

Dại khôn theo bạc mái đầu răng long

 

Nhà vơi phúc, anh em đố kị

Ganh ghét nhau tám lạng nửa cân

Ruột rà lạnh nhạt viếng thăm

Lăng xăng nước lã vã thành người thân

 

Đời đảo lộn, tốt nhìn ra xấu

Đức suy tàn, oán cả ân nhân

Chắp tay lạy nén nhang tàn

Thánh thần chứng dám lòng thành nào đây

 

Trời vốn lẻ, đất muôn đời chẵn 

Thiếu bao dung, vắng mấy nụ cười 

Không phục nhau bởi vì người 

Nói hay, làm chẳng giống lời nói hay

 

Thời mạt kiếp, nhân tình thế thái

Đời lật xoay, tình cảnh gia đình 

Mờ sau sương nấm mộ xanh

Bóng mẹ cha khoác tấm chăn cỏ buồn…