Nhật ký một ngày buồn

Nhật ký một ngày buồn
Một ngày buồn ta đi hỏi gió Gió lang thang nay mày thổi về đâu Gió cười buồn, thổi về nơi có cỏ Thổi vào rừng thương nhớ thế thôi Một ngày buồn ta đi hỏi biển khơi Biển làm gì mà cả đêm không ngủ Biển trả lời ta ngày đêm thao thức


(Ảnh: Pixabay)



NHẬT KÝ MỘT NGÀY BUỒN

(Lương Duyên Thắng)

 

Một ngày buồn ta đi hỏi gió

Gió lang thang nay mày thổi về đâu

Gió cười buồn, thổi về nơi có cỏ

Thổi vào rừng thương nhớ thế thôi

Một ngày buồn ta đi hỏi biển khơi

Biển làm gì mà cả đêm không ngủ

Biển trả lời ta ngày đêm thao thức

Trông ngóng một người nơi chốn xa xôi

Rồi một ngày ta hỏi núi mồ côi

Sao ngàn năm người vẫn còn đơn độc

Núi nghẹn ngào rằng ta có lỗi

Quên mất lời thề nơi chốn suối sâu

Buồn nghẹn ngào ,tim chợt thấy nhói đau

Chưa kịp hiểu những gì em đã viết

Tôi vội viết vài dòng từ biệt

Gửi tới một người nơi chốn xa xôi.