Nhặt lại nụ cười
- Thứ ba - 06/06/2023 13:41
- |In ra
- |Đóng cửa sổ này
(Ảnh: Xuân Nguyễn)
NHẶT LẠI NỤ CƯỜI
(Anh Vũ)
Gió mây ơi trên ấy có người không?
Hãy bay mãi vào đại khung xanh thẳm
Quẩn quanh nhìn Tam Giới
Dải Ngân Hà như khe suối tẻo teo
Những địa cầu lăn trên vũ trụ,
Chòng chành lá môn,
Rớt tõm xuống ao sâu...
Tam Giới dài rộng bao nhiêu,
Mà chỉ có ba ngàn nơi,
Sắc thân chìm nổi,
Luân hồi bao lâu như kiếp nghiệt Con Người?
Ba ngàn thế giới,
Lẫn quất đâu giữa vũ trụ tối tăm?
Kính thiên văn gom góp mọi tầng vỉa văn minh,
Dò mãi trong hồ nghi vô vọng,
Chẳng tìm đâu ra sự sống,
Nói chi tìm tới giống người?
Chỉ Như Lai ở tầng thứ thấp thôi,
Ngài khẽ mỉm cười,
Thương cõi Mê,
Trí Huệ nhỏ nhoi...
Chỉ cần liếc mắt,
Ba ngàn thế giới,
Lúc nhúc sinh sôi,
Ngụp lặn rên la giữa biển Luân Hồi...
Gió mây đâu rồi,
Hãy quay trở lại,
Có bay suốt đời,
Làm sao ra ngoài Tam Giới?
Nhặt lại nụ cười,
Thoáng một chút Như Lai…