Nhặt trong chiều mưa xuân

Nhặt trong chiều mưa xuân
Bông vừa nở thay cho bông vừa rụng Có sắc hồng chưa kịp đón mùa xuân, Vui hé nụ và buồn bung nở Mùa cũ trôi trong mưa gió chập chờn.

(Ảnh: Kim Anh)


NHẶT TRONG CHIỀU MƯA XUÂN

(Phạm Hồng Oanh)

 

Bông vừa nở thay cho bông vừa rụng 

Có sắc hồng chưa kịp đón mùa xuân,

Vui hé nụ và buồn bung nở 

Mùa cũ trôi trong mưa gió chập chờn. 

 

Dăm cái nhớ chẳng làm nên kỉ niệm 

Lững thững nào cũng là lững thững thôi,

Giời mưa rét vào lúc người không đợi 

Câu thơ buồn sao lại lạc vào tôi? 

 

Dường như lúc không cần thương nhớ nữa 

Những cồn cào lại va quệt vào nhau,

Những mảnh ghép vô thanh và hơn thế 

Chợt lên toan trong một lập thể chiều. 

 

Còn ở lại dăm ba nụ biếc 

Nở như là không biết cô đơn,

Ừ hoa ạ, hoa còn hương, còn sắc 

Phải vì hoa chưa biết giận, biết hờn?