Nhớ

Nhớ
Nhớ một người hoàng hôn rơi sau ngõ Biển lặng câm, sóng cũng chẳng xô bờ Trăng không sáng, mặc cho mây vần vũ Để một người thao thức đợi bình minh

(Ảnh: Xuân Nguyễn)


NHỚ

(Lương Duyên Thắng)


Nhớ một người hoàng hôn rơi sau ngõ

Biển lặng câm, sóng cũng chẳng xô bờ

Trăng không sáng, mặc cho mây vần vũ 

Để một người thao thức đợi bình minh

Em ước mong mai trời lại trong xanh 

Trăng lại sáng trên cánh đồng mơ ước

 Biển lại ồn ào khúc ca da diết 

Mong anh về chốn cũ bình yên!