Nhớ con

Nhớ con
Ngày con xa lòng mẹ cứ bồi hồi Trong tâm trí con vẫn còn quá nhỏ Mẹ nhớ con qua từng giấc ngủ Chiếc giường kia vẫn thấy dáng con nằm Mẹ nhớ con trong cả lúc ngồi ăn


(Ảnh: Pixabay)



NHỚ CON

(Lương Duyên Thắng)

 

Ngày con xa lòng mẹ cứ bồi hồi

Trong tâm trí con vẫn còn quá nhỏ

Mẹ nhớ con qua từng giấc ngủ

Chiếc giường kia vẫn thấy dáng con nằm

Mẹ nhớ con trong cả lúc ngồi ăn

Thiếu bóng con mẹ  cứ ngồi lặng lẽ

Trời tối dần sao nhớ con đến thế

Trường ở xa, ai lót gối con nằm

Ngồi nhớ con mẹ cứ nghĩ xa xăm

Thương con mẹ đêm đêm về mẹ nghĩ

Chắc nơi xa con cũng thầm hiểu ý

Để con xa, cho khôn lớn thành người

Thiếu vắng con, mẹ thiếu vắng nụ cười

Con xa mẹ, xa vòng tay âu yếm

Nhưng mẹ biết khi ngày mai khôn lớn

Con sẽ đem về cho mẹ những niềm vui!