Nhớ NS Phú Quang

Nhớ NS Phú Quang
“Bâng Quơ” nhớ một thoáng heo may, “Nhớ Biển và Em” chợt thẫn thờ trăng lẻ... “Cà Phê Sáng” những gương mặt lạ, “Chiều Matxcơva” tuyết trắng giá lòng tôi.


(Ảnh: Trần Bảo Toàn)

NHỚ NS PHÚ QUANG

(Bùi Đại Dũng)


“Bâng Quơ” nhớ một thoáng heo may, 

“Nhớ Biển và Em” chợt thẫn thờ trăng lẻ...

“Cà Phê Sáng” những gương mặt lạ, 

“Chiều Matxcơva” tuyết trắng giá lòng tôi.

“Chiều Không Em” trời đầy mây trôi,

“Chiều Phủ Tây Hồ” chiều như rơi chậm...

“Chuyện Bình Thường... Cuối cùng” phố chói...

“Có Một Điều Anh Muốn Nói Với Em”.

“Dạ Khúc” xưa... về trên cát bỏng đường,

“Đâu Phải Bởi Mùa Thu” em ru gì đá núi...

“Đêm Ả Đào” ánh sao rơi ly rượu,

“Giản Dị... Điều” dịu dàng nắng... đôi môi.

“Dòng Sông Không Trở Lại” sông ơi,

Hà Nội Phố, “Em ơi! Hà Nội phố”,

Ta còn em mùi hoàng lan, hoa sữa...

“Giọt Nước Mắt Đầu Tiên” chiều nay... nhớ câu buồn...

“Đôi Mắt... Gửi” điều gì nhói lòng em,

“Hà Nội Ngày Trở Về” hay ra đi? Hà Nội!

“Im Lặng Đêm” chỉ... nồng nàn còn lại.

Tháng sáu... “Khúc Mưa” Tháng sáu giá đừng mưa!

“Lãng Đãng Chiều Đông” phố vắng... như xưa.

Ta và em “Mơ Về Nơi Xa Lắm”

Một Hà Nội... hôm nay... ngây ngất nắng

Một Hà Nội run run heo may.

“Một Dại Khờ” chia em đắng cay,

Nhưng “một niềm vui một buồn” chia hết...

“Mùa Hạ Còn Đâu” còn chân trời ngấn nắng,

“Ngọn Nến” buồn lặng lẽ rớt đêm xa.

“Ngày Ta Yêu Nhau” em nũng nịu vai ta,

“Nỗi Khát Khao Mặt Trời” nghe bầy chim vỗ cánh.

“Nỗi Nhớ” dâng đầy trong khuôn mặt...

“Nỗi Nhớ Mùa Đông” gió bắc sắt se lòng. 

“Phía Tối Tâm Hồn Tôi” phía tối bên thềm...

“Phố Cũ Của Tôi” lá xoay xoay, se lạnh...

“Rock Buồn” nhưng... trời tràn ngập nắng,

“Thế Rồi” mưa... và thế rồi đêm...

“Về Lại Phố Xưa” Anh! 

Rồi cũng về lại cõi êm đềm.