Nhớ thương về với quê nhà

Nhớ thương về với quê nhà
Khi ta nhớ mảnh vườn bên lối ngõ Vệt mồ hôi lăn trên dấu cuốc cày Là cha mẹ tảo tần như sông chảy Nghiêng ráng chiều phù sa đỏ như son


(Ảnh: Tam Tran)

 NHỚ THƯƠNG VỀ VỚI QUÊ NHÀ

(Trương Minh Hiếu)

 

Khi ta nhớ mảnh vườn bên lối ngõ

Vệt mồ hôi lăn trên dấu cuốc cày

Là cha mẹ tảo tần như sông chảy

Nghiêng ráng chiều phù sa đỏ như son

 

Làng quê nghèo đôi vụ mạ xanh non

Qua tay mẹ lúa vàng lên hạt mẩy

Cha gặt hái cánh đồng thơm nắng cháy

Dưới hiên nhà đưa đẩy võng ru nôi

 

Đêm trăng gầy ngọn gió thức à ơi

Tiếng giã gạo cha thập thình chân nhún

Vòng tay chao con no tròn giấc ngủ

Nhịp giần sàng mẹ thao thức chợ phiên

 

Dốc đê làng cát bụi lấm xô nghiêng

Dấu chân quê gánh gồng rau xanh mướt

Mùa quả chín lũ chim về lảnh lót

Ngọt câu mời khách mua bán gần xa

 

Chiều mây vàng gieo vạt nắng đi qua

Là ấm áp xuân ươm mầm khắp lối

Ngày con lớn, quê nhà lên tuổi mới

Nơi xứ người nguyên vẹn dánh hình xưa

 

Con bay theo tiếng diều gọi giấc trưa

Mong manh nối vườn thưa vào ngõ vắng

Tầng mây biếc cao vời ngăn ngắt nắng

Mênh mông trời với nỗi nhớ đi xa

 

Tháng năm ơi ta về lại quê nhà...