Nhớ và Quên

Nhớ và Quên
Nhủ lòng rằng ta sẽ cố quên Và tâm đa đoan chỉ nhớ điều cần nhớ: Ta là ai, mà như người mắc nợ? Trong cõi người, ta sống bởi vì đâu?

 

 

Cứ tưởng rằng ta đã lãng quên

Bỏ lại ngày xưa sau dáng ngồi đả toạ

Nhưng kí ức - vết mực loang khó xoá

Những chuyện đã qua nay đau đáu dội về.

 

Cứ tưởng rằng ta đã thoát mê

Đã quên được những gì không đáng nhớ

Tình chân thật ý lời vừa hé mở

Đã thấy lòng đang cố lãng cùng quên.

 

Bao nỗi niềm tâm chưa kịp nhắc tên

Trí gom góp gửi hết vào dĩ vãng

Gánh nặng trần ai nhiễu phiền năm tháng

Những tham, sân, si, hận... nhớ thêm phiền.

 

Nhủ lòng rằng ta sẽ cố quên

Và tâm đa đoan chỉ nhớ điều cần nhớ:

Ta là ai, mà như người mắc nợ?

Trong cõi người, ta sống bởi vì đâu?

Trần Huyền Tâm