Nhớ về thăm mẹ

Nhớ về thăm mẹ
Phải là linh cảm chuyện gì Mà đêm khó ngủ ngày thì nôn nao Đông về rét mướt có sao Mà lo sương muối hanh hao thân gầy


(Ảnh: BL)

NHỚ VỀ THĂM MẸ

(Trương Minh Hiếu)


Phải là linh cảm chuyện gì 

Mà đêm khó ngủ ngày thì nôn nao

Đông về rét mướt có sao

Mà lo sương muối hanh hao thân gầy


Mẹ giờ cháu chắt đủ đầy

Chăn thơm áo ấm tháng ngày thảnh thơi

Đông nay chín bảy mùa rồi

Đôi chân mẹ mỏi chỉ ngồi nhìn ra


Mắt trông như vệt mây nhòa

Lẫn quên vào nhớ giờ là xưa thôi

Mẹ cười hỏi cái bình vôi

Lắc đầu khi nhắc cái cơi trầu mà


Mẹ như quả chín cành xa

Như câu hát cuối bài ca cõi người

Chờ khi mẹ ốm nằm rồi

Mới về thăm mẹ bao lời như không