Những ngày xa thành phố

Những ngày xa thành phố
Chợt tỉnh giấc, hàng cây kề vai ngủ Bóng điện đường im lặng giữa cơn mơ Gió rón rén chạm lối về không lỡ Thì ra đêm vừa khe khẽ trở mùa Em giờ này tròn giấc, chắc là chưa Một người vắng là thiếu đi tất cả

(Ảnh: Van Pham)


NHỮNG NGÀY XA THÀNH PHỐ

(Trương Minh Hiếu)


Chợt tỉnh giấc, hàng cây kề vai ngủ

Bóng điện đường im lặng giữa cơn mơ

Gió rón rén chạm lối về không lỡ

Thì ra đêm vừa khe khẽ trở mùa


Em giờ này tròn giấc, chắc là chưa 

Một người vắng là thiếu đi tất cả

Ngày đến bữa, đồ ăn dư một nửa

Một bát, một thìa, đũa cũng chỉ một đôi


Các con như con thuyền dong buồm sớm vươn khơi

Đứa lo học hành, đứa chăm gia đình nhỏ

Điện thoại reo, mong ngóng mừng hối hả

Líu ríu vui như Tết đến sum vầy


Mỗi gia đình, một bài hát mê say

Điệp khúc ngân vang nồng nàn hương lửa cháy

Mênh mang nhớ diệu huyền câu luyến láy

Thương nốt trầm là những buổi chia xa 


Mưa về rồi nắng mới cũng đi qua

Căn nhà nhỏ, phố bình yên muôn thuở

Chùm hoa giấy đong đưa, con mèo ngoan đợi cửa

Bàn tay em vẫn hạnh phúc gieo mùa