Những tiếng thở dài

Những tiếng thở dài
Có tiếng thở dài của cây Khi gió hỏi: Cây ơi, ngươi vạm vỡ Sao cũng oằn mình trước đùa cợt của ta? Có tiếng thở dài của trăng Khi đêm đen hỏi Người đẹp thế kia sao không sáng ban ngày?


(Ảnh: HO)

NHỮNG TIẾNG THỞ DÀI

(Phạm Hồng Oanh)

 

Có tiếng thở dài của cây

Khi gió hỏi: Cây ơi, ngươi vạm vỡ

Sao cũng oằn mình trước đùa cợt của ta?

 

Có tiếng thở dài của trăng

Khi đêm đen hỏi

Người đẹp thế kia sao không sáng ban ngày?

 

Những tiếng thở dài

Sao lại thở dài mà không thở ngắn

Thở ngắn hơn có thể đỡ buồn hơn?

 

Ta nhận được từ cây

Ta nhận được từ trăng

Những điều không nói

Nhưng có biết bao những tiếng trả lời!

 

Cây dạy ta đâm chồi

Cây dạy ta xanh lá

Cây dạy ta đừng dễ dàng buồn bã

Đừng tự gẫy cành khi có bão giông

 

Ta và mong manh

Đừng ai đó vì ta mà vời vợi

Đừng ai đó vì ta mà tiếc nuối

Ta thôi buồn, đừng ai đó buồn hơn!