Nói với anh

Nói với anh
Anh bảo con gái bọn em chúa tham lam Lúc ở bên anh vẫn mong có mẹ Có niềm vui nào hân hoan đến thế Trở về nhà của mẹ, Mùa xuân... Chợt nhận ra mùi hoa bưởi mơn man Đạp xe chậm thôi anh, cho em cài lại tóc


(Ảnh: Bùi Thanh Huyền)

 

NÓI VỚI ANH

(Bùi Thanh Huyền)

 

Anh bảo con gái bọn em chúa tham lam

Lúc ở bên anh vẫn mong có mẹ

Có niềm vui nào hân hoan đến thế

Trở về nhà của mẹ,

Mùa xuân...

Chợt nhận ra mùi hoa bưởi mơn man

Đạp xe chậm thôi anh, cho em cài lại tóc

Con đường này ngày xưa em đi học

Đội cái mũ tròn hệt chiếc nấm biết đi

Nhà của mẹ ở sâu trong ngõ kia

Qua cổng nhà bác An, nhẹ chân thôi anh, đừng gây tiếng động

Bác mất ngủ suốt cả đêm trằn trọc

Anh Tuấn ở chiến trường lâu lắm chẳng có thư

Anh chiều em cho em chạy thật nhanh

Vào với mẹ, còn anh chờ ngoài cổng

Em muốn được làm con chim khách

- Có Hoàng tử nghèo sắp đến nhà ta!

Ôi căn nhà tuổi thơ em đi qua

Niềm vui nâng niu ngóng chờ hồi hộp thế

Như cô Tấm giấu mình trong quả thị

Cứ mỗi ngày lại tách vỏ bước ra

Tuổi thơ em đứng trước hiên nhà

Cứ đợi mãi cánh chim chiều hôm trước

Vội bay đi đâu mà làm rơi cọng rác

Cái tổ nơi nào có lạnh cánh chim non

Nơi có một ngày mẹ gọi anh là con

Mẹ, và anh, và em ở giữa

Nơi nhật ký tuổi thơ không bao giờ lật nữa

Có chàng trai ngập ngừng bên cửa - là anh

Xin đừng bao giờ nghiêm khắc quá với em

Ở bên anh vẫn mong có mẹ

Thông minh bằng nào em vẫn là phụ nữ

Mẹ, và anh, và ở giữa là em.
 

BTH. 1988.