Nói với biển thân thương

Nói với biển thân thương
Những khi buồn tôi tìm về với biển Nhìn cánh buồm nâu xa khuất cuối chân trời Vẽ lại giấc mơ tuổi học trò lên cát Để thủy triều đêm đến cuốn trôi Những khi buồn tôi lại muốn ra khơi

(Ảnh: Trần Bảo Toàn)




NÓI VỚI BIỂN THÂN THƯƠNG

(Lương Duyên Thắng)
 


Những khi buồn tôi tìm về với biển 

Nhìn cánh buồm nâu xa khuất cuối chân trời

Vẽ lại giấc mơ tuổi học trò lên cát 

Để thủy triều đêm đến cuốn trôi

Những khi buồn tôi lại muốn ra khơi 

Vượt sóng bạc đầu, đạp lên sóng dữ

Bỏ lại quá khứ buồn của những ngày xưa cũ 

Đứng ở đầu tầu, đón nắng đợi bình minh

Những khi buồn tôi trở về với biển 

Tìm rặng san hô, ngắm đàn cá vẫy vùng 

Rồi lặn xuống, úp mặt vào trong cát

 Giữa biển xanh tôi lại thấy vững vàng

Những khi buồn tôi tới bãi cát vàng 

Viết những ước mơ, chỉ một mình tôi biết 

Biển bao dung và muôn đời thuần khiết 

Yêu biển vô cùng, ôi biển thân thương.