Phố thị hoa vàng

Phố thị hoa vàng
Có phải anh là Phố thị Hoa Vàng nơi ngọn gió lang thang cả ngàn năm khắc khoải nghe lời ca hoang dại của ngọn thác Liêng ung... nơi tình của núi rừng hòa tan từng sợi nắng trong ly cà phê đắng



(Ảnh: Lan Phương)



PHỐ THỊ HOA VÀNG 

(Nguyễn Ngọc Thạch)

 

Có phải anh

là Phố thị Hoa Vàng

nơi ngọn gió lang thang

cả ngàn năm khắc khoải

nghe lời ca hoang dại

của ngọn thác Liêng Nung...

nơi tình của núi rừng

hòa tan từng sợi nắng

trong ly cà phê đắng

mà đượm men yêu thương...

Phố thị Hoa Vàng, Gia Nghĩa mờ sương

có nỗi nhớ vấn vương màu đất đỏ

những cánh hoa vàng

ngẩn ngơ chiều lộng gió

thăm thẳm cá đất trời

vùng hoa cỏ mênh mang

Em sẽ theo anh

về Phố thị Hoa Vàng

Em sẽ hóa thân em

trở thành nàng sơn nữ

đêm đợi gió xôn xao ngoài khe cửa

ngày đợi nắng hồng nung đỏ đất ba zan

em sẽ là hương thơm

của ly cà phê đắng,

là tình nồng say đắm

của vị hạt tiêu cay...

Thắm sắc vàng mê say

hoa nở đầy phố thị

như  lời thề chung thủy

đượm tình yêu  Cao nguyên...!