Quá khứ không ngủ yên

Quá khứ không ngủ yên
Mênh mênh…ư… mang mang…. Hơi may chưa nhuộm vàng... Lối xuân chưa vội tàn… Bước hè còn miên man... Một cơn bão trái ngang Làm đất trời mọng nước Làm thế gian thảng thốt Làm lòng người nghẹn đau.

(Ảnh: Trần Bảo Toàn)



QUÁ KHỨ KHÔNG NGỦ YÊN
(Trần Huyền Tâm)


Mênh mênh…ư… mang mang….
Hơi may chưa nhuộm vàng...
Lối xuân chưa vội tàn…
Bước hè còn miên man...
 
Một cơn bão trái ngang
Làm đất trời mọng nước 
Làm thế gian thảng thốt 
Làm lòng người nghẹn đau.
 
Trời biết bởi vì đâu
Đất biết bởi vì đâu
Gió mãi kể ngàn sau
Mưa mãi nhắc lời đau.
 
Tháng Bảy mòn tiết ngâu
Hai mươi trào lạnh buốt
Cái ác gieo nghiệp ác
Bức hại bao thiện lành.
 
Người ơi, người biết chăng
Nhiễu nhương vầy đen đất
Lạn quỷ trong cơn khát
Bức hại bao thiện lành.
 
Những toan tính đớn hèn
Những mưu cầu độc ác 
Ngăn lối lên thuyền giác
Chặn bước về thiện lương.
 
Ai nhẫn nhịn bao dung
Mong thế nhân thức tỉnh
Ai dáng thiền thanh tịnh  
Thắp bước về trắng trong.
 
Quá khứ không ngủ yên
Quá khứ rồi lên tiếng
Những dáng thiền thanh tịnh  
Thắp bước về trắng trong.
 
7/2020
THT