Quán gió

Quán gió
Gió tràn ngập bước người thăm Gió đưa nắng sớm về ăm ắp nhà. Gió rung lời hát dân ca Gió reo luyến láy guitar dập dìu. Gió đưa trưa gắt về chiều Phiêu diêu thảm lúa phiêu diêu đòng đòng.

(Ảnh: Phương Thủy)


QUÁN GIÓ
(Nguyễn Phương Thủy)

 

 

Sông nước, cánh đồng lúa và gió. Mấy chục năm về trước. Ven đường quốc lộ số 39, nằm giữa thị trấn Vũ Quý và phố Liềm có hai ngôi nhà tách ra riêng biệt. Một nhà lâu năm có giàn nho leo kín mái. Một nhà mới dựng, hai hàng thông non chạy dọc lối vào. Hoa đỏ bé xíu và lá non tươi. Quanh vườn lau vươn cao, xanh rì rào. Sau nhà là một dòng sông chảy uốn cong về hướng mặt trời lặn. Dọc theo sông là cánh đồng lúa. Hoàng hôn tím hồng nổi bật những bông lau lơ thơ bên cầu ao. Trước cửa nhà, phía bên kia đường là một dòng kênh và đồng lúa rộng hút tầm mắt, hướng mặt trời lên.

 

Dưới mái hiên là quán nước, có cây đàn ghi-ta. Khách hàng đặt tên là quán Gió.

 

QUÁN GIÓ 

 

Xa xa nằm ở cuối đường

Một quán nước nhỏ ngát hương Bạch Hồng

Nhìn ra mươn mướt cánh đồng

Nghiêng nghiêng mái lá, tựa sông êm đềm.

 

"Quán Gió" khách trẻ gọi thầm

Hàng thông rủ lá trầm ngâm bốn mùa.

Cô chủ quán nhỏ hay đùa

Má tròn mắt sáng, tuổi vừa mười lăm.

 

Gió tràn ngập bước người thăm

Gió đưa nắng sớm về ăm ắp nhà.

Gió rung lời hát dân ca

Gió reo luyến láy guitar dập dìu.

 

Gió đưa trưa gắt về chiều

Phiêu diêu thảm lúa phiêu diêu đòng đòng.

Gió quạt hoa chuối trổ bông.

Gió ru bìm bịp, gió bồng hoa cau.

 

Gió về cổng trước sông sau

Gió lay bụi mía bụi lau trong vườn.

Gió trượt vạt nắng vàng ươm 

Gió trôi tuồn tuột theo người đi xa!

 

Chiều nay cô chủ nhớ nhà

Bồi hồi gió nổi, mây sà bàn tay.

Quán xưa giờ gió thôi bay

Chỉ còn thông đứng dang tay chờ người.

 

Kỷ niệm xưa vẫn còn tươi

Gửi về nơi ấy một thời hoa niên.

 

Nguyễn Phương Thủy 13.08.2023