Quảng Trị

Quảng Trị
Sông Quảng Trị, con sông nào cũng ngắn Bến Hải, Cánh Hòm, Vĩnh Định , Sa Lung Cam Lộ, Ba Lòng, Ô Lâu, Thạch Hãn Nghiêng về đông qua Cửa Việt, Cửa Tùng


(Ảnh: Lê Thu)

QUẢNG TRỊ

(Nguyễn Quốc Văn)

 

 

Sông Quảng Trị, con sông nào cũng ngắn 

Bến Hải, Cánh Hòm, Vĩnh Định , Sa Lung

Cam Lộ, Ba Lòng, Ô Lâu, Thạch Hãn

Nghiêng về đông qua Cửa Việt, Cửa Tùng

 

Cát Quảng Trị, ở nơi đâu cũng trắng 

Trắng lóa Vĩnh Linh, Cồn Cỏ, Hải Lăng

Trời có nhuộm trắng Gio Linh, Cam Lộ

Hướng Hóa, Triệu Phong rồi trắng Đakrông

 

Gió Quảng Trị, lửa rừng Lào cháy hạ

Sông Hiếu thương tắm mát Mẹ Đông Hà

Hun hút lạnh xoáy trời đông trở bấc 

Trái ớt tiêu cay xé tận ruột già

 

Nơi thiêng nhất trong tim ta Quảng Trị 

Nước mắt cỏ cây ẩn dấu nụ cười

Xương trắng cát, máu đỏ sông loang suối

Nơi bạn ta ngã xuống độ đôi mươi

 

Ôi Quảng Trị, nghĩa trang ngàn năm tuổi 

Bóng người xưa trên Thành Cổ muôn đời

Nơi ta đã sống qua thời bom đạn

Chưa tới đây, sẽ phí một kiếp người...