Quế Sơn

Quế Sơn
Ơi cô gái Quế sơn Anh say tiếng em hát Như say rượu hồng đào Phải tại mây cứ dâng xanh lên cao Phải tại sông cứ trong veo, thanh tao Để tim anh lạc vào mắt em Để chân anh theo cái nhìn lúng liếng,

(Ảnh: Van Pham)

QUẾ SƠN
(
Thúy Trần)


Ơi cô gái Quế sơn

Anh say tiếng em hát 

Như say rượu hồng đào

Phải tại cây cứ dâng xanh lên cao 

Phải tại sông cứ trong veo, thanh tao

Để tim anh lạc vào mắt em 

Để chân anh theo cái nhìn lúng liếng, 

Để đất trời này say say.

 

Quế Sơn. Quế Sơn ơi

Cây dâu Chăm ngàn tuổi

Cho con tằm đứt ruột nhả tơ

Cho tay em dệt lụa. 

Cho lời em thành thơ

Cho lòng anh say mê

Cho chân anh chẳng thể về

 

Quế Sơn, Quế Sơn ơi!

Chất men nào làm anh say say 

Chất men nào làm anh chơi vơi.

Anh hỏi sông, sông chẳng nói 

Anh hỏi em, em chỉ cười

 

Phải lòng anh say câu hát? 

Phải lòng anh say tiếng cười?

Phải rượu hồng đào nghiêng trời nghiêng đất?

Hay tại tình người em gái Quế Sơn?

Phải rồi, anh đã say! Cả đất trời cùng say!

Quế sơn! Quế Sơn ơi!