Ra vườn với Mẹ

Ra vườn với Mẹ
Sáng nay theo Mẹ ra vườn Bao nhiêu kỷ niệm thân thương ùa về Ngày xưa gánh lúa triền đê Vết chân của Mẹ đường về của Con Cải già, Mẹ muối dưa ngon Cong tương Mẹ ủ đủ giòn nắng trưa


(Ảnh: Trần Bảo Toàn)

 

RA VƯỜN VỚI MẸ

(Minh Hiển)


Sáng nay theo Mẹ ra vườn

Bao nhiêu kỷ niệm thân thương ùa về


Ngày xưa gánh lúa triền đê

Vết chân của Mẹ đường về của Con

Cải già, Mẹ muối dưa ngon

Cong tương Mẹ ủ đủ giòn nắng trưa

Trời nắng gắt rồi đổ mưa

Mải mê Con thấy Mẹ bừa mượt chân

Gieo xanh ruộng mạ góc sân

Cấy mau không sợ trón chân mạ già

Trồng rau, làm lúa, uốn hoa

Mùa nào thức ấy cả nhà xúm quanh

Bẻ ngô nếp lúc gió hanh

Hái đỗ triền bãi nắng xanh cả trời 

Bão giông, mưa dập tả tơi

Mẹ, Con mò lúa đỉa bơi kín đồng

Mùa hạ cho chí mùa đông

Tảo tần tay Mẹ bão giông đã thừa 

Cho Con trở lại ngày xưa

Hiên nhà Mẹ quạt võng đưa giấc nồng

Bữa cơm Mẹ nấu chiều đông

Tép rang với khế mà lòng thảnh thơi


Dù đi cuối đất cùng trời

Con thơ vẫn muốn bên nôi Mẹ hiền!