Riêng chung

Riêng chung
Trên đời vạn vật của chung Thành riêng bởi một người dùng mà thôi Một người riêng với một người Hai người có thể nên đôi vợ chồng

 

Trên đời vạn vật của chung

Thành riêng bởi một người dùng mà thôi

 

Một người riêng với một người 

Hai người có thể nên đôi vợ chồng

 

Cho mây nắng uốn cầu vồng 

Cho mưa trời hóa cánh đồng biếc xanh

 

Yêu mình em nhận ra anh

Thương người anh nhận ra mình đang yêu

 

Thời gian chung biết bao nhiêu

Thành riêng đêm mọc giữa chiều dừng trôi

 

Ai cho đi một khoảng trời 

Đời ban riêng đủ một người để yêu…

 

Nguyễn Quốc Văn