Ru mình

Ru mình
Tôi ru tim tôi ngủ trên những phím dương cầm nốt trầm lắng như hồn tôi thăm thẳm Tôi ru tôi mơ về một nơi xa lắm Biết chăng anh? Nơi đó có mây và tuyết trắng có những bông hoa li ti bên dòng sông trong vắt như gương Nơi đó tôi được dạo những nốt trong ngân


(Ảnh: Pixabay)


RU MÌNH

(Trần Kim Phú)


Tôi ru tim tôi ngủ trên những phím dương cầm

nốt trầm lắng như hồn tôi thăm thẳm

Tôi ru tôi mơ về một nơi xa lắm

Biết chăng anh?

Nơi đó có mây và tuyết trắng

có những bông hoa li ti

bên dòng sông trong vắt như gương

Nơi đó tôi được dạo những nốt trong ngân

như những giọt mưa tí tách rơi đầu mùa hạ

Như tiếng suối ban mai bên đồi thông xanh mướt

Như tiếng gió vi vu lùa qua ô cửa sổ

nơi tôi thả hồn theo những áng mây xa

Những nốt nhạc nhảy nhót dưới chân bầy thiên nga

trắng thanh tao, dịu dàng như người thiếu nữ

đang mơ về một tình yêu đẹp như nắng mùa xuân !!!