Sa Hằng

Sa Hằng
cầm trên tay một nắm cát gió thổi bay biền biệt trời xanh cát chảy ròng ròng dịu dàng nước mắt dọc triền sông những miền thôn dã hằng hà sa số trở lại sông Hằng một chiều non tươi nước chảy chon von bóng người thổn thức



(Ảnh: Pixabay)

 

SA HẰNG

(Nguyễn Linh Khiếu)

 

cầm trên tay một nắm cát

gió thổi bay biền biệt trời xanh

cát chảy ròng ròng dịu dàng nước mắt

dọc triền sông những miền thôn dã hằng hà sa số

trở lại sông Hằng một chiều non tươi

nước chảy chon von bóng người thổn thức

ngày xưa cát có thế này không

ngày xưa mây có thế này không

ngày xưa nước có thế này không

ngày xưa ta có thế này không

hằng hà sa số ta sông Hằng

trời ròng ròng trong đất

đất ròng ròng trong nước

nước ròng ròng trong cát

cát ròng ròng trong ta

ta ròng ròng chảy xiết những chiều xuân hoa cỏ líu ríu chân trời

li ti trên tay một hạt cát

nguy nga vũ trụ trong lòng tay

một vũ trụ điệp trùng vũ trụ

một ta trong bạt ngàn ta

khôn cùng ngả nghiêng lấp lánh

cát là ta hay ta là cát

bâng khuâng nước chảy sóng nổi mây bay

sông Hằng đầm đìa những miền trời ta đứng đợi ai

một chiếc lá đề xanh ngắt

lai láng một cánh sen hồng

linh hương xa xăm linh hương thăm thẳm

nhớ thương dịu dàng nhớ thương mơn mởn

thao thiết nhớ thương vì sao thương nhớ không trở lại bao giờ

long lanh sa Hằng miên man cát

hằng hà sa số ta vô bờ bến trôi dạt nổi nênh.