Sài Gòn Tết!

Sài Gòn Tết!
Sài Gòn tết, tiết xuân như mùa hạ Trời không mây, nắng vàng đất, vàng mai Lá điệp rụng vàng những con đường vắng Lưa thưa người đi chúc tết sớm mai



SÀI GÒN TẾT

(Nguyễn Quốc Văn)


Sài Gòn tết, tiết xuân như mùa hạ

Trời không mây, nắng vàng đất, vàng mai 

Lá điệp rụng vàng những con đường vắng 

Lưa thưa người đi chúc tết sớm mai


Trong con hẻm nhỏ dài hun hút 

Con gái, con trai vui túm tụm đánh bài 

Giọng ca cổ khàn khàn gian xép nhỏ 

Người hôm nay chưa cần tính ngày mai


Sài Gòn tết, nồi thịt kho trứng vịt 

Đi chơi về tự chấm bánh mì ăn

Củ kiệu, tôm khô lai rai bia bọt

Say ngả nghiêng, tự nhiên kiếm chỗ nằm


Khách uống rượu càng sỉn say càng quý 

Bò ra nhà hoặc ca hát càng hay

Đáng nể hơn, nôn mật xanh mật đỏ 

Cho chủ nhà hên suốt cả năm nay


Sài Gòn tết, hoa ngập tràn phố thị

Những đường hoa thành đồng nội xuân thì

Áo ngắn áo dài đỏ xanh là lượt  

Người như hoa tha thướt nở trên môi


Sài Gòn tết, không ăn mà chơi tết 

Cả đô thành đổ xuống biển đi bơi 

Chạy lên núi cho rừng thêm chật chội 

Những chốn vui ken chật kín hơi người


Ai bốc lửa bỏ tiền ra ngoại quốc 

Thưởng mùa xuân xa lạ ở xứ người 

Chơi cháy túi mới nhớ về xứ sở

Cuộc đời này chẳng khác một chầu vui


Rồi hết tết, lại Sài Gòn hối hả

Người và xe vội vã chốn kẹt đường 

Ngày nối ngày vui thâu đêm suốt sáng 

Nét bình dân cuộc sống những ngày thường…