Say!

Say!
Mưa buồn cùng chén rượu cay, Sao lòng muốn uống cho say thật nhiều! Chuyện tình mãi mãi cô liêu? Dẫu tim muốn nói bao điều với em...

(Ảnh: Trần Bảo Toàn)


SAY!

(Tác giả: Nguyễn Ngọc Thạch)


Mưa buồn cùng chén rượu cay,

Sao lòng muốn uống cho say thật nhiều!

Chuyện tình mãi mãi cô liêu?

Dẫu tim muốn nói bao điều với em...


Mưa rơi nhè nhẹ dịu êm,

Rơi từng hạt nhỏ ướt thềm đợi mong,

Trời đêm huyền ảo hư không...

Chỉ ta với rượu cõi lòng tái tê


Chìm trong say tỉnh u mê

Bỗng dưng như thấy em về… tinh khôi!

Cạnh ta rón rén em ngồi,

Tiếng oanh thỏ thẻ nhắc thời cổ xưa,


Chuyện ngày nắng - chuyện đêm mưa...

Chuyện tình quyến luyến khi vừa mới quen.

Qua cầu lỡ rớt cánh sen,

Môi em nũng nịu.... bắt đền anh yêu.


Ngày xưa mong ước thật nhiều

Cùng nhau chắp cánh bao điều mộng mơ,

Tình em mộc mạc đơn sơ

Dịu dàng như một câu thơ trữ tình!


Đưa tay.... ta mới giật mình...

Nào đâu có thấy bóng hình em đây?

Chỉ ta với chén rượu đầy,

Đắm say quên mất tháng ngày xa xưa..


Thả hồn phiêu bạt đêm mưa,

Để gieo thổn thức vần thơ nghẹn lời,

Đất trời nghiêng ngả chơi vơi...

Nâng ly rượu đắng ta mời… riêng ta!



Ngày 14/04/2015
NNT