sẽ một ngày cỏ chưa từng là cỏ

sẽ một ngày cỏ chưa từng là cỏ
buông bỏ từ lâu không ít những gì từng ở bên ta ngày thơ bé cây bút chì xanh đỏ giờ đã nơi nao trang vở đầu tiên có bầu trời trong quả trứng bước chân đầu tiên có nàng tiên mây trắng dẫn đường


(Ảnh: Kim Hoa)


 

SẼ MỘT NGÀY CỎ CHƯA TỪNG LÀ CỎ

(Trần Kim Hoa)

 

buông bỏ từ lâu không ít những gì từng ở bên ta ngày thơ bé

cây bút chì xanh đỏ giờ đã nơi nao

trang vở đầu tiên có bầu trời trong quả trứng

bước chân đầu tiên có nàng tiên mây trắng dẫn đường

 

buông bỏ từ lâu nước mắt dỗi hờn

suối chảy về sông, mưa tan biển mặn

con đường phía trước ngắn dần mỗi sớm

lối ưu phiền ngày mới cũng thưa hơn…

 

ta biết những hư không những khoảng trống những phương trời

người với người, mùa thu với mùa thu, dòng sông với bên bồi bên lở

biết cỏ đã bén xanh một thời, đã héo vàng một thuở

dễ ta với cỏ khác gì nhau

 

đều mơ đến sáng vầng trăng,

đều xót xa từng hạt nắng

xanh đến nỗi như chẳng hề giông tố

phút úa vàng thao thiết cả chiều thu

 

sẽ một ngày chân trời thôi xê dịch

trái tim dừng thổn thức, ưu phiền như giọt nước tan mau

sẽ một ngày cỏ chưa từng là cỏ

ta chưa từng là ta mê mệt trên đời…

 

7.2016