Sen đỉnh đồi Roma

Sen đỉnh đồi Roma
Nở trắng muốt bầu trời mùa hạ những đóa sen đỉnh đồi Roma tuổi thơ mẹ hát lên chùa bẻ một cành sen tuổi thơ cha hát bỏ quên chiếc áo trên cành hoa sen thơm ngát bầu trời những đóa sen ngày xưa tổ tiên ta ở nơi này


(Ảnh: Trần Bảo Toàn)



SEN ĐỈNH ĐỒI ROMA

(Nguyễn Linh Khiếu)


Nở trắng muốt bầu trời mùa hạ

những đóa sen đỉnh đồi Roma


tuổi thơ mẹ hát lên chùa bẻ một cành sen

tuổi thơ cha hát bỏ quên chiếc áo trên cành hoa sen


thơm ngát bầu trời những đóa sen

ngày xưa tổ tiên ta ở nơi này

quê hương ta ngày xưa ở nơi này

mẹ sinh ta ngày xưa ở nơi này

ngày xưa những đóa sen trắng muốt ngát hương trước cửa nhà mình


quê hương vời vợi quê hương

phận người vời vợi phận người

chim di cư sải cánh bầu trời

thú di cư tung vó mịt mù mặt đất

cỏ cây di cư hạt giống nổi nênh đại dương dào dạt


Roma đã ra đi hay ta đã ra đi

ta đã ra đi hay những đóa sen đã ra đi

tự bao giờ vẫn nở trắng tinh bài ca tiên tổ

tự bao giờ vẫn ngào ngạt hương bài ca cha mẹ


lên chùa bẻ một cành sen ăn cơm bằng đèn đi cấy sáng trăng

hôm qua tát nước đầu đình bỏ quên chiếc áo trên cành hoa sen

dằng dặc hành trình vô vàn duyên kiếp


nơi ta ở đó là tổ quốc

nơi ta đến đó là quê hương

hoa ở đâu cũng ngát hương mặt đất

người ở đâu cũng tươi tắn dưới trời xanh


những đóa sen trên đỉnh đồi Roma

trắng muốt tuổi thơ ta.