Sớm xuân ở Chùa Keo

Sớm xuân ở Chùa Keo
Chẳng có gì để ngạc nhiên hơn Khi em đến chùa Keo vào buổi xuân sớm ấy Gác chuông trầm trong làn nắng mới An nhiên này cũng đã ngàn năm.


Chẳng có gì để ngạc nhiên hơn 

Khi em đến chùa Keo vào buổi xuân sớm ấy 

Gác chuông trầm trong làn nắng mới 

An nhiên này cũng đã ngàn năm. 


Thăm thẳm hồ, thăm thẳm hoa văn 

Những thăm thẳm thanh tao, diệu ngộ 

Chợt bắt gặp trong tiếng cười rất trẻ 

Những an hòa, đằm thắm với mùa xanh. 


Tiếng chuông chùa như nhắc nhủ em 

Biết tĩnh tại là bớt đi hời hợt 

Mỗi lần về với tam quan trầm mặc 

Là một lần lòng được khơi trong. 


Giữa nhạt nhòa sắc sắc không không 

Trước chùa Keo thấy mình còn vụng dại 

Mỗi nét hoa văn ông cha gửi lại 

Là những thiện lành, là những nhân văn.


Phạm Hồng Oanh