Sống

Sống
Sống vì ta, ấy là sống BÌNH THƯỜNG Khi KHÁC THƯỜNG, là sống vì người khác Còn TẦM THƯỜNG, là khi ta sống bạc Đạt PHI THƯỜNG, là biết sống quên thân Kiểu BẤT THƯỜNG, phải tránh, chẳng phân vân


(Ảnh: Kim Anh)



 

SỐNG

(Dương Chính Chức)

 

Sống vì ta, ấy là sống BÌNH THƯỜNG

Khi KHÁC THƯỜNG, là sống vì người khác

Còn TẦM THƯỜNG, là khi ta sống bạc

Đạt PHI THƯỜNG, là biết sống quên thân

Kiểu BẤT THƯỜNG, phải tránh, chẳng phân vân

Rõ VÔ THƯỜNG, sống thế là minh triết. 

 

Sống thế nào, là do tùy phân biệt

Nhưng dẫu gì, sống THIỆN vẫn là hơn

Gió lạnh, tuyết rơi, tùng vẫn xanh rờn

Ấy là bởi tùng có đầy BẢN LĨNH

Khổ hay sướng, long đong hay đủng đỉnh

Đấy là do QUẢ NGHIỆP biến sinh

Giận đến đâu, nên giữ được chữ TÌNH

NHẪN sẽ tránh được mọi điều tan vỡ.

Đời là lẫn cả điều hay, điều dở

Sống BAO DUNG, mọi việc sẽ bình an

 

Vạn sự thế gian, thật ảo lan tràn

Rõ Giả-Chân, đấy gọi là GIÁC NGỘ.