Suy ngẫm

Suy ngẫm
Một bức tường cao ngất Chia đôi thế giới người Bên cho người đã khuất Bên người hít khí trời... Khắp nơi đô thị hóa Thành phố dần mở mang Đất ít, người đông quá Mà toàn thấy nghĩa trang...


(Ảnh: Xuân Nguyễn)

SUY NGẪM 

(Nguyễn Hoàng Lâm)

 

 

Một bức tường cao ngất

Chia đôi thế giới người 

Bên cho người đã khuất

Bên người hít khí trời...

 

Khắp nơi đô thị hóa 

Thành phố dần mở mang

Đất ít, người đông quá

Mà toàn thấy nghĩa trang...

 

Vô tình để người chết

Còn mang tội kiểu này

Một ngày kia đất hết

Con cháu sống sao đây?

 

Hết bờ xôi, ruộng mật

Tất cả phủ bê tông

Một khi không còn đất

Lấy gì mà cấy trồng?

 

Tụi nó phải giành giật

Quây mồ mả bằng tường

Thứ "hỏa lò" cao ngất 

Giữa thành phố đáng thương...

 

Chúng sẽ oán các cụ

Tức chính là chúng ta!

Vì tham lam , lẫn lú

Để cơ sự xảy ra...