Tà Đùng!

Tà Đùng!
Mây mỏi gối tựa lưng vào vách núi Tà Đùng nghiêng, xanh thẳm giữa nền trời Ảo mờ sương giăng bủa khắp nơi nơi Vầng gió mát đong đưa cười vẫy gọi...


 


Mây mỏi gối tựa lưng vào vách núi

Tà Đùng nghiêng, xanh thẳm giữa nền trời 

Ảo mờ sương giăng bủa khắp nơi nơi

Vầng gió mát đong đưa cười vẫy gọi...


Ánh tà dương khẽ khàng quanh đảo nổi

Thướt tha men theo dọc lối sơn khê

Những đàn chim, lũ vượn hót đê mê

Hồn ngơ ngác ngỡ lạc về tiên cảnh !




Vẫn là núi đứng ngàn năm kiêu hãnh

Luôn vươn cao lấp lánh giữa Tà Đùng

Lắng tai nghe lời Giàng núi,Giàng sông

Ru giấc ngủ đêm Đăk nông huyền diệu..


Đất suy ngẫm và vầng Trăng thấu hiểu

Đại ngàn xanh không thể thiếu Tà Đùng

Rồi ngày đêm mây nhẹ lướt thong dong

Viết cổ tích giữa núi rừng thơ mộng...!


Ngày 22/08/2019

Nguyễn Ngọc Thạch