Tâm sự chiều cuối đông

Tâm sự chiều cuối đông
Biết Đông từ cõi xa xưa Heo may cô quạnh lệ mưa hoen tròng Nỗi buồn như thể con sông Cứ trôi thui thủi xuôi dòng thời gian.


(Ảnh: Kim Anh)

TÂM SỰ CHIỀU CUỐI ĐÔNG 
(Nguyễn Ngọc Thạch)


Biết Đông từ cõi xa xưa 

Heo may cô quạnh lệ mưa hoen tròng

Nỗi buồn như thể con sông

Cứ trôi thui thủi xuôi dòng thời gian.


Gió xác xơ, lá úa tàn...

Mỏng manh vài sợi nắng vàng lẻ loi

Hoàng hôn hờ hững đơn côi

Mây mưa vần vũ núi đồi hắt hiu


Anh tìm trong nỗi cô liêu

Trong hanh hao gió của chiều cuối Đông

Anh khơi một đốm lửa hồng

Xua tan giá lạnh trùng trùng vây quanh


Chân trời đã hé sắc xanh

Xuân treo lủng lẳng trên cành dấu yêu

Anh gom tàn úa cuối chiều

Thả vào vô tận thật nhiều nhớ nhung!


ngocthach nguyen 09/01/2024