Tản mạn chuyện rau dưa…

Tản mạn chuyện rau dưa…
Những ngày xưa khốn khó Nhiều người phải ăn đong Nghĩa là lo từng bữa Miếng ngon... dành cuối cùng! Chịu kham khổ quá mức "Bóc ngắn mà cắn dài "

(Ảnh: Pixabay)



 

TẢN MẠN CHUYỆN RAU DƯA…

(Nguyễn Hoàng Lâm)

 

Những ngày xưa khốn khó

Nhiều người phải ăn đong 

Nghĩa là lo từng bữa

Miếng ngon... dành cuối cùng!

 

Chịu kham khổ quá mức 

"Bóc ngắn mà cắn dài"

Lương "ba đồng, ba cọc"

Ai mà chả giống ai?

 

Câu chuyện "Con cá gỗ"

Có lẽ từ đó ra?

Tiếng xấu "kẻ hà tiện"

Oan cho các ông bà!

 

Thế hệ này đã khác

Được sống trong hòa bình

Một số rất khá giả

Họ ăn tiêu thả phanh!

 

Đời dài mà cũng ngắn!

Vì những sự vô thường

Quan trọng biết tận hưởng,

Dự trữ lúc bất thường...

 

Cái cần sắm, thì sắm

Cái cần tiêu, thì tiêu

Thoả mãn cái "sự muốn"

Biết sẽ là bao nhiêu?

 

Vì một ngày nào đó

Nếu như ta cạn tiền 

Ta sẽ phải bán sạch

Những thứ cần ưu tiên!

 

Với tôi, vài đồng cuối 

Cũng chỉ để phòng thân!

Bởi vì càng có tuổi 

Tiền là thứ rất cần!