Tặng cho một thời

Tặng cho một thời
Quá nửa đời người mới cùng nhau trở lại Những con đường tuổi thơ đã đi Niềm vui nhỏ, hay nỗi buồn trăn trở Có một thời như thế để khắc ghi.


(Ảnh: Đặng Văn Tôn)

TẶNG CHO MỘT THỜI

(Tặng các ban Chuyên Toán – ngày gặp lại sau 25 năm)
 
Quá nửa đời người mới cùng nhau trở lại
Những con đường tuổi thơ đã đi
Niềm vui nhỏ, hay nỗi buồn trăn trở
Có một thời như thế để khắc ghi.
 
Mỗi đứa mình qua biết bao kỳ thi
Để được gặp nhau bên dòng Trà Lý
Lớp Toán vui tươi “nhất ta nhì quỉ”
Hai mươi lăm năm, giờ găp lại một ngày.
 
Không phai mờ những kỷ niệm nơi đây
Mỗi đứa một quê tụ về một lớp
Bố mẹ nghèo cuối tuần nghỉ học
Đi bộ về quê qua chặng đường dài.
 
Nhớ cái thời ai cũng như ai
Bữa ăn xa nhà vơi cơm, nhạt mắm
Tranh với nhau cái thìa, cái bát
Cãi nhau om sòm vì “Tên ấy ăn tham”.
 
Dòng Trà lý hiền hòa như trang vở màu lam
Mỗi ẩn số, phương trình như vì sao lấp lánh
Như tiếng còi tàu từ miền xa lanh lảnh
Gợi ước mơ xanh, giục giã lên đường.
 
Rồi đến ngày mỗi đứa một phương
Ai ra khơi cùng cánh buồm đỏ thắm
Ai cánh diều du ca giữa bầu trời thăm thẳm
Để những vô tình lãng quên tuổi thơ….
 
Ta gọi nhau về tìm lại những giấc mơ
Những hạt mực rơi, tím vào nỗi nhớ
Những ánh mắt trong veo một thuở
Để bàn tay Bạn ấm tay Mình.
 
Lớp Toán chúng mình - một hằng số lung linh!
 
10-2010
Phạm Minh Châu