Tạp cảm chiều cuối năm

Tạp cảm chiều cuối năm
Cuối năm muốn về với ngõ nhỏ thần tiên Bên lũy tre xanh và hàng dâm bụt Có cánh đào phai cha mẹ trồng bên bếp Với mái tranh nghèo ủ ấm những mùa đông Cuối năm rồi con lại muốn thăm sông


(Ảnh: Pixabay)


TẠP CẢM CHIỀU CUỐI NĂM

(Lương Duyên Thắng)

 

Cuối năm muốn về với ngõ nhỏ thần tiên

Bên lũy tre xanh và hàng dâm bụt

Có cánh đào phai cha mẹ trồng bên bếp

Với mái tranh nghèo ủ ấm những mùa đông
 

Cuối năm rồi con lại muốn thăm sông

Thăm những bến đò chở người qua dâu bể

Nhang  khói cho người nuôi ta từ tấm bé

Dạy ta vào đời bằng những tiếng ê a.
 

Trường cũ bây giờ cũng vời vợi nơi xa

Bạn bè thủa xưa cũng kẻ còn người khuất

Người thì già nua hay đi vào cùng đất

Con tạo xoay vần tựa như áng mây trôi
 

Xin được một lần dù chỉ một lần thôi

Cho con tắm lại dòng sông thời tấm bé

Hứng sợi mưa phùn âm thầm rơi lặng lẽ

Ngắm những cánh buồm trong thăm thẳm chiều trôi
 

Chiều cuối năm rồi ký ức cứ đầy vơi

Dập dềnh sóng mãi xô vào bờ cát

Một chút  lặng thôi cho tâm hồn khao khát

Đông cũng sắp tàn trong mưa bụi rơi rơi…