Tát biển

Tát biển
Hình như có một đêm trời hai ta tát đến cạn vơi sông Hồng tát đêm cạn rọc, cạn ròng nhìn lên trời nổi bềnh bồng bình minh đã say thì tát cạn mình

(Ảnh: Kim Anh)


TÁT BIỂN

(Kim Chuông)


Hình như có một đêm trời

hai ta tát đến cạn vơi sông Hồng 

tát đêm cạn rọc, cạn ròng

nhìn lên trời nổi bềnh bồng bình minh


đã say thì tát cạn mình

xem gương mặt thật, ta hình dáng chi

người đời em ạ, lắm khi

mình đây, mà biết được gì mình đây 


ta mang trăm mảnh ghép này

trong ta, với phía trời đày : ngoài ta  

có người đi hết đời mà

dễ đâu tìm được mình là chi đâu  


góc lòng nhiều góc lặng sâu

có khi như đá chôn lâu thành bùn  


hai ta tát biển thì thùm

vớt lên, một mẻ, tùm lum chuyện đời.

                                   K.C