Thành phố của tôi sau bão lũ
- Thứ hai - 13/10/2025 06:59
- |In ra
- |Đóng cửa sổ này


(Ảnh: St)
THÀNH PHỐ CỦA TÔI SAU BÃO LŨ
(Nguyễn Đức Hạnh)
Bão những lưỡi búa lia ngang chặt dọc. Lũ lưỡi thuỷ quái quét qua. Thành phố tổ chim khổng lồ bị phá. Nước - khởi nguồn sự sống? Nước - hủy diệt sự sống đêm nay. Những ngọn cỏ Người ghì xiết vai nhau. Lá có nát vẫn xanh bất khuất.
Nước mắt mẹ mặn đất. Mắt cha ngóng xót trời. Con nhìn theo mùa màng đang trôi. Mất mát nào không buốt? Vùi dập nào không đau? Đoàn cứu trợ ngược giông . Ánh đèn pin cắt đêm đen ngàn mảnh. Còng lưng ngược gió. Toẽ ngón bấm bùn trơn. Lá có rách vẫn cố che cho lá nát. Lòng biết ơn chở bằng ngôn từ sao nhẹ bỗng?
Trên mái nhà kêu cứu. Thôi đành đếm mưa rơi. Nhận nghĩa tình không thể cười. Lệ chảy ấm nắm cơm tình nghĩa.
Gom góp một đời trôi theo nước lũ. Người đã chết nằm trong phòng lạnh. Một đám tang chờ nước rút. Nước mắt cắn mặn lời. Đau quá thì im lặng. Nhìn đất rồi nhìn trời. May mắn khi đỏ thắm lòng người.
Thành phố như người ốm dậy. Gượng nhặt nhạnh gom góp những gì còn lại. Nấu nồi cơm cho hy vọng đang sôi. Lùm tre chụm nhau mà cứng. Nương nhau mà vững. Bão lũ tràn qua lại bật xanh chồi. Qua vật vã tỏ rõ lòng người.
Thành phố của tôi. Bến Tượng đục rồi trong. Quảng trường khô dần sau khi lũ thúc. Đường Túc Duyên mải miết. Rau xanh vào đuổi rác ra đi. Mặt người hồng thắm lại. Nụ cười gượng thầm thì. Bàn tay nhợt run run châm điếu thuốc.
Mẹ ơi đừng khóc. Cây lại lên xanh trên bờ bãi điêu tàn. Thương trẻ con nhất. Những nụ hồng kinh khiếp trước hồng hoang.
Anh đã viết cho riêng em rồi xé. Bất nhẫn khi nghe tin bè bạn đau thương. Những bản tình ca cháy rực. Nấu Mì tôm thay việc chẻ dát giường.
Nắng lồng lộng chạy reo ca múa. Gió trong veo hát với phố phường. Khi nào buồn qua vui đến. Thành phố mình lại hát lộng yêu thương.