Thị Màu

Thị Màu
Đàn ông còn ối... Màu ơi! Cớ sao chọn chốn chết người mà yêu Đã liều… cho bõ cơn liều Cứ là duyên phận phải chiều mới nghe* Lửa tình rừng rực đam mê! Cớ sao lại phải ra về tay không?


(Ảnh: Nhà thơ Ánh Tuyết)



 

THỊ MÀU

 

Đàn ông còn ối... Màu ơi!

Cớ sao chọn chốn chết người mà yêu

Đã liều… cho bõ cơn liều

Cứ là duyên phận phải chiều mới nghe*

Lửa tình rừng rực đam mê!

Cớ sao lại phải ra về tay không?

Tủi vì duyên, thẹn với lòng

Tình đem bỏ chợ còn hòng chi nhau.

Yêu chẳng được. Cho thì đau

Để ra cơ sự Thị Màu trái ngang

Trót rồi mang tiếng với làng

Thì ...rung một tiếng chuông vang giữa đời!

Cửa thiền nghiêm cẩn đấy ơi!

Bao nhiêu chức sắc đã phơi mặt dày

Ngả nghiêng sân khấu xưa nay

Chèo còn không? nếu một ngày vắng em!

 

—------

* Tên một làn điệu chèo cổ) - in trong tập “Còn Đang đàn bà - 2007”.