Thơ hai câu: Ngẫm

Thơ hai câu: Ngẫm
Khi mặt trời đứng giữa trời. Chính Ngọ Bóng và cây hiện diện xác thực mình. Trong những cơn bão táp Lâu đài đổ nghiêng, mô đất lại còn



THƠ HAI CÂU
(Kim Chuông)

 

*  Lúc ta đi bên này đường là PHẢI

    Quay lại ư,  phía ấy hoá TRÁI rồi

 

*  Người trồng lúa nói: Cơn mưa này May

    Người làm muối lại than: Cơn mưa này RỦI quá.

 

*  Khi mặt trời đứng giữa trời. Chính Ngọ 

     Bóng và cây hiện diện xác thực mình.


*  Trong những cơn bão táp

.  Lâu đài đổ nghiêng, mô đất lại còn


*  Cái hang rỗng thường kêu lên trước gió

    Quả núi uy nghi lại đứng lặng thầm

 

*  Kẻ ngu dốt không nhận ra mình dốt

    Người thông minh biết được cái ngu dốt là gì? Và, cả sự thông minh!

 

*  Có câu thơ MỞ MIỆNG để ngân nga

    Tôi thích đọc những câu thơ để cho mình MỞ MẮT  

 

*  Là BIỂN cứ gào thét

    Là MẶT AO THU con sóng cứ lặng tờ.