Thơ viết từ một mùa xưa cũ

Thơ viết từ một mùa xưa cũ
tôi không thể trả lời những câu hỏi không đến từ trời cao trên đất thấp trong tay tôi nóng rẫy những câu hỏi rơi không giữ được như nước mắt ngày dứt áo người đi


(Ảnh: Kim Hoa)


THƠ VIẾT TỪ MỘT MÙA XƯA CŨ

(Trần Kim Hoa)

 

tôi không thể trả lời

những câu hỏi không đến từ trời cao

trên đất thấp trong tay tôi nóng rẫy

những câu hỏi rơi không giữ được

như nước mắt ngày dứt áo người đi

tôi không thể trả lời

máu nghẹn trong tim tôi

lời nghẹn trong ngực tôi

ơi người ơi

tại sao

tại sao

trong buồn đau tôi có người

trong đơn độc tôi có người

mỗi sớm mai tôi thức dậy

thêm một giấc mơ người cúi xuống mỉm cười

mỗi sớm mai tôi thức dậy

vẫn câu hỏi ấy

tại sao

lại là tôi

và không ai khác !

tôi chất lên mình những mùa xưa cũ

cây thời gian xanh non

tôi vàng như đất nâu như đất

đất bình yên

sao tôi không?

 

HN, nhiều năm trước, TKH