Thu ấy

Thu ấy
Tôi đi đã hết mùa thu mà lòng tôi cứ tưởng như vẫn còn vẫn mơ tít tắp chiều buồn bóng ai khuất, bóng ai còn đợi trông lá thu xanh hết cõi lòng mảnh trời thu rụng vàng hong nắng chiều

(Ảnh: Lan Phương)



THU ẤY

(Kim Chuông)

 

 

Tôi đi đã hết mùa thu

mà lòng tôi cứ tưởng như vẫn còn

vẫn mơ tít tắp chiều buồn

bóng ai khuất, bóng ai còn đợi trông

lá thu xanh hết cõi lòng

mảnh trời thu rụng vàng hong nắng chiều

em quen e lệ vòng vèo

đợi tình yêu, đợi tình yêu chín dần

lời thu cái phút ta cầm

xót đau. Thôi, để một lần rụng rơi

hai bờ một dải sông trôi

ngàn năm ngơ ngẩn còn đôi bờ tìm

còn thu xa khuất nét nhìn

còn vùi sâu giữa con tim lặng thầm

còn đêm vắng bóng trăng rằm

tôi không ngủ được cứ nằm trơ trơ

một giây, lời ấy ai ngờ

bóng thu xa mãi đôi bờ thu trôi.

                

Thu, 1983