Thử hình dung Vợ người Thi sĩ!

Thử hình dung Vợ người Thi sĩ!
Chị gánh thơ Chồng đến một nơi Suối trong ôm ấp bóng mây trời Hương thơm làm gió thêm bối rối Hoa vàng rơi cùng nắng vàng rơi… Chị giở túi thơ, giở bút nghiên Dáng ngồi mài mực, dáng nghiêng nghiêng

(Ảnh: Thanh Huyền)


Thử hình dung Vợ người Thi sĩ!

(Bùi Thanh Huyền)


Chị gánh thơ Chồng đến một nơi

Suối trong ôm ấp bóng mây trời

Hương thơm làm gió thêm bối rối

Hoa vàng rơi cùng nắng vàng rơi…


Chị giở túi thơ, giở bút nghiên

Dáng ngồi mài mực, dáng nghiêng nghiêng

Tóc mây ôm xoã bờ vai mảnh

Rặng núi xa xa cũng lặng nhìn!


Chị nhón lên tay một đốm thơ

Từng câu, từng chữ óng như tơ

Vần điệu du dương làn sóng vỗ

Hồn thơ bảng lảng khói sương mờ.


Nâng niu Anh đón từ tay Chị

Vần thơ đượm nắng, đượm hương hoa

Thả vào trong đó đôi cánh én

Nhịp nhàng Bằng, Trắc, vút ngân nga…


Rồi hoà vào đó chút mật thơm

Của bướm ong say cảnh núi rừng

Hoà thêm men rượu nồng đôi lứa

Túi thơ, bầu rượu, gió, và sương....


Rồi hai người ngồi dưới trăng non

Tựa lưng vào núi, thả đôi hồn

Về miền mơ ấy, và gửi lại

Những đoá thơ nồng giữa Thiên sơn.


....Thảnh thơi xuống núi, tay trong tay

Bỗng thấy một trời hương ngất ngây

Bốn bề chấp chới bao cánh én

Những đoá thơ bay, dìu dặt bay…