Thu quê nhà - Thu Đà Lạt

Thu quê nhà - Thu Đà Lạt
Thu Đà Lạt đẹp lắm phải không em Vui với gió cây lả lơi cành lá Nơi quê nhà vắng em thu rất lạ Như giận hờn mưa như khóc ngóng trông. Đôi chân mềm dạo bước dưới hàng thông


(Ảnh: Van Pham)

THU QUÊ NHÀ - THU ĐÀ LẠT

(Nguyễn Như Thạnh)


Thu Đà Lạt đẹp lắm phải không em

Vui với gió cây lả lơi cành lá

Nơi quê nhà vắng em thu rất lạ

Như giận hờn mưa như khóc ngóng trông.


Đôi chân mềm dạo bước dưới hàng thông

Tiếng lá vi vu gió đưa như ca khúc

 Vọng không gian tiếng thì thầm của đất

Rằng có nàng Bạch Tuyết tới đất mơ.


Em đẹp quá thác Cam ly sững sờ

Nước bỗng lặng nơi mặt hồ Than thở

Cỏ thêm xanh hoa đua chen nhau nở

Xứ hoa đào ngơ ngẩn đón nàng thơ.


Nơi quê nhà nhàn nhạt ánh nắng thu

Mưa bất chợt hạt rơi như hạt lệ

Dòng trôi buồn hững hờ trên sông mẹ

Lá vàng rơi trong gió tiếng lao xao.


Em mải mê vui tận phương trời nào

Em đâu biết xuyến xao nơi quê mẹ

Vắng em rồi nao nao buồn đến thế

Đất - trời - người chung nỗi nhớ bâng khuâng.