Thu xa

Thu xa
Lòng em rêu phong trong nỗi nhớ anh Thơ cạn nguồn trơ mòn như bờ đá Những điều thân quen chợt như xa lạ Đắp nửa chăn nào cũng thiếu lạnh một bên
Anh đi rồi, ngày vui cũng đi theo
Mây nhạt nhòa, nắng không ra nắng
Mưa dùng dằng quẩn quanh nơi ngõ vắng
Đêm sương mòn một nửa vầng trăng


           
Lòng em rêu phong trong nỗi nhớ anh
Thơ cạn nguồn trơ mòn như bờ đá
Những điều thân quen chợt như xa lạ
Đắp nửa chăn nào cũng thiếu lạnh một bên
 
Cái nhớ từ đâu thấm vào màn đêm
Quầng thâm mắt có nỗi niềm sâu kín
Cây hoa giấy đơm một vồng sắc tím
Cánh như môi da diết gọi anh về...(*)
 
Ai đem giận hờn nhúng vào tách cà phê
Để lời thương bỗng dưng thành đắng đót
Gió ngóng trông đôi bước về dịu ngọt
Nhung nhớ đậm đầy,
nẻo vắng hết chênh chao....
 
1998

Trần Huyền Tâm
--------

(*): Ý thơ Tế Hanh